Kiểm soát thuốc lá Hút thuốc ở Bắc Triều Tiên

Thuốc lá chỉ được bán tại các cửa hàng được chỉ định với mức giá cố định do chính phủ quy định.[26][lower-alpha 1] Tính đến năm 2014[cập nhật], một gói 20 điếu của một nhãn hiệu thuốc lá phổ biến có giá 246,38 KPW (2,51 đô la Mỹ),[27] trong khi gói 20 điếu rẻ nhất được bán với giá chỉ 7,47 won (0,08 đô la Mỹ).[28]

Triều Tiên đã thiết lập các mục tiêu cụ thể của chính phủ về kiểm soát thuốc lá và có một cơ quan quốc gia để thực hiện các mục tiêu đó.[29] Mặc dù không có tổng đài hỗ trợ cai thuốc miễn phí, hầu hết các cơ sở y tế cung cấp hỗ trợ trong việc cai nghiện,[30] bao gồm các chương trình cai nghiện và liệu pháp thay thế nicotine.[31] Chi phí do nhà nước tài trợ một phần hoặc toàn bộ cho bệnh nhân.[30] Ngoài các phòng khám y tế thông thường, có 11 trung tâm chuyên khoa về chống hút thuốc trên cả nước.[5] Trong số các loại thuốc, bupropionvarenicline không được cung cấp hợp pháp ở Triều Tiên,[30] nhưng các loại thuốc thảo dược được sử dụng làm thuốc hỗ trợ cai thuốc lá.[5]

Đã có những nỗ lực trong các phong trào chống hút thuốc "qua nhiều thế hệ" trong nước,[17] với chiến dịch lớn nhất diễn ra vào năm 2004.[16] Mặc dù các chiến dịch ban đầu ít có tác dụng, các sự kiện như vậy đã trở nên thường xuyên hơn trong những năm 2010 và việc hạn chế hút thuốc đã được tuân thủ chặt chẽ hơn trong những năm gần đây;[17] do đó, kể từ đầu những năm 2000; tỷ lệ hút thuốc đã bắt đầu giảm.[13] Có những dấu hiệu cho thấy chính phủ Triều Tiên thực hiện các chiến dịch chống hút thuốc một cách nghiêm túc hơn so với trước đây.[17] Theo WHO, Triều Tiên hiện đặc biệt kỷ niệm Ngày Thế giới không thuốc lá (WNTD) hàng năm và phổ biến thông tin về việc sử dụng thuốc lá và ảnh hưởng của việc hút thuốc đối với sức khỏe. Chính phủ thuyết phục các tổ chức y tế công cộng và truyền thông phổ biến thông tin về tác động sức khỏe của thuốc lá và tác động tiêu cực đối với việc bảo vệ môi trường và phát triển kinh tế.[26]

Pháp luật

Luật hút thuốc ở Triều Tiên đã được thắt chặt trong những năm gần đây, mặc dù vẫn còn tương đối lỏng lẻo và không có bất kỳ tác dụng thực sự có ý nghĩa nào trong việc giảm tỷ lệ hút thuốc.[18][17] Các quy định về nơi mọi người có thể hoặc không thể hút thuốc rất phức tạp, với việc hút thuốc bị cấm ở trên vỉa hè, phà, máy bay và tại nhà ga, trong các cơ sở chăm sóc sức khỏe và giáo dục, trường mầm non và nhà trẻ, cửa hàng, rạp hát, rạp chiếu phim, phòng văn hóa và phòng hội nghị, lịch sử và các địa điểm chiến đấu, và hành lang khách sạn.[17][26][32][33][lower-alpha 2] Tuy nhiên, hút thuốc không bị cấm trên phương tiện cá nhân hoặc cơ quan hoặc trên tàu hỏa, tại bến xe buýt, gần lối vào tòa nhà, trường đại học, văn phòng chính phủ, nơi làm việc, nhà hàng, quán cà phê, quán bar hoặc câu lạc bộ đêm.[17][32][33]

Phòng hút thuốc tại Đại học Đường Nhân dânBình Nhưỡng

Một số luật được tuân thủ ở mức độ cao,[32] nhưng không thống nhất trên toàn quốc.[17] Không có mức phạt bắt buộc đối với hành vi vi phạm hút thuốc,[32] mặc dù chiến dịch chống hút thuốc mới nhất năm 2016 đã có nhiều người bị phạt và những người vi phạm bị dọa rằng hình ảnh họ sẽ được phát trên TV.[18] Cảnh báo trên bao bì thuốc lá là bắt buộc, nhưng hình thức thì không được quy định. [34] Cảnh báo thường được in nhỏ trên mặt bao bì và chỉ ghi rằng hút thuốc có hại cho sức khỏe.[5] Tuy nhiên, phần mô tả phải nêu rõ hàm lượng nicotin và tar,[26][lower-alpha 3] không được gây hiểu lầm và cần được chính quyền địa phương phê duyệt.[35] Cảnh báo bằng hình ảnh mạnh mẽ trên bao thuốc chưa xuất hiện ở Triều Tiên.[36] Kể từ khi ban hành luật cấm hút thuốc vào năm 2020, hiện nay các áp phích tại các địa điểm hút thuốc hiển thị các hình ảnh đồ họa về tác hại của việc hút thuốc, bao gồm cả hình ảnh hoại thư và ung thư môi.[37]

Không có hạn chế nào đối với quảng cáo thuốc lá,[38] mặc dù không có bất kỳ chiến dịch quảng cáo nào trên các phương tiện truyền thông Triều Tiên.[39] Thuốc lá không được bán cho trẻ vị thành niên [lower-alpha 4][40] (những người dưới 17 tuổi)[5] và máy bán thuốc bị cấm.[38][lower-alpha 5] Triều Tiên hoàn toàn không áp dụng loại thuế nào đối với thuốc lá, bao gồm thuế tiêu thụ đặc biệt, thuế tiêu thụ đặc biệt theo đơn giá hàng hóa (ad valorem excise), thuế giá trị gia tăng, thuế thương vụ hoặc thuế quan.[27] Thuốc lá điện tử là hợp pháp.[41]

Triều Tiên đã ký Công ước khung của WHO về kiểm soát thuốc lá vào ngày 17 tháng 6 năm 2003 và phê chuẩn vào ngày 27 tháng 4 năm 2005.[42]

Vào năm 2020, một luật mới liên quan đến hút thuốc đã được ban hành với tổng số 31 điều khoản. Theo đó, cấm hút thuốc lá ở những nơi công cộng và thương mại như tại các cơ sở chăm sóc trẻ em, cơ sở y tế và giáo dục, nhà hàng, tại các địa điểm mà hút thuốc có thể là một mối nguy hiểm và tại các cơ sở dịch vụ phúc lợi. Luật này cũng hạn chế việc bán thuốc lá, chỉ ở những cửa hàng được cấp phép. Luật cũng tạo ra một dịch vụ cai thuốc lá, cung cấp liệu trình điều trị và các chiến dịch công chúng chống lại việc hút thuốc. Trước khi có luật này, phạt tiền không được khuyến khích và mức phạt là tối thiểu.[43]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Hút thuốc ở Bắc Triều Tiên http://www.dailynk.com/english/read.php?cataId=nk0... http://www.newkoreatours.com/north_korea_travel_ru... http://www.scmp.com/news/asia/east-asia/article/19... //pubmed.ncbi.nlm.nih.gov/24062281 //pubmed.ncbi.nlm.nih.gov/26951917 //www.ncbi.nlm.nih.gov/pmc/articles/PMC4939500 http://www.searo.who.int/tobacco/wntd/wntd_profile... http://www.pyongyangtimes.com.kp/?bbs=38268 http://www.pyongyangtimes.com.kp/?bbs=38269 http://www.chosonexchange.org/our-blog/2016/6/30/s...